Thứ Năm, 5 tháng 7, 2007

Gái dậy thì 2

Bắc đứng ở bậc thềm hỏi em : Sao nhà cửa sửa sang lại hết thế này? Tối nay ngủ ở đâu đây?
-Thì anh hỏi má chứ. Em cũng mới ở Đà lạt về trước anh mấy bữa thì làm sao biết được.
Giọng nói của Tâm có vẻ dỗi hờn. Bắc làm lành : Anh không biết mới hỏi, làm gì mà đã dỗi rồi.
Tâm nghĩ giận anh mình mà từ Tết đến giờ mới gặp lại cũng chẳng ích gì lên dịu giọng giải thích : Anh với em đi học xa cả, nhà bỏ trống cũng phí đi lên má mới sắp xếp lại để chứa hàng.
-Thế anh phải ra phòng khách hay xuống bếp ngủ đây?
-Đâu có! Má đã thu xếp đâu váo đó rồi. Anh em mình về nghỉ hè có mấy tháng mà cái phòng mới này có hai cửa sổ, hai giường. Mỗi đứa nằm một cái. Thêm tấm bình phong chắn ngang nên cũng như hai phòng mà.

Tâm là bạn Thúy trên Couvent des Osieaux Đà Lạt về nhà nghỉ hè ở Biên Hòa. Bắc, anh ruột Tâm cũng phải tạm chia tay với Cảnh trong khi mối tình đồng tính vừa chớm nở. Nay về nhà phải chung đụng với đứa em, anh cảm thấy bực bội. Nhưng tính nết dịu dàng của Tâm làm sự bực dọc nơi anh cũng tan thành mây khói. Mấy ngày đầu chưa quen chung phòng, tuy bức bình phong giúp anh em đôi phút riêng tư, Bắc vẫn không tìm được cái tự do một mình một cõi như những năm trước. Bây giờ anh phải chờ Tâm nằm phía bên kia bức bình phong tắt đèn tối thui mới dám vạch cặc ra ngoài quần để thủ dâm. Khi đến cực điểm sướng khoái, tinh khí phọt lên đầy mặt cũng phải cắn răng lại không dám rên rỉ. Thủ dâm thành ra không còn là cái thú đơn độc nữa. Nhưng một niềm vui mới bắt đầu nhen nhúm trong lòng Bắc. Một cảm xúc anh chưa phân tích nổi, nó mơ hồ, bàng bạc như một làn sương mỏng, không xác định được sự hiện hữu.

Lần trước được nghỉ học về nhà là dịp Tết cách đây mới sáu tháng. Dạo đó Bắc có căn phòng lớn để ở nên ít khi tiếp xúc với em. Tâm cũng có phòng riêng, lại bận tíu tít sửa soạn nhà cửa. Bắc coi nó như con nít nên ít chuyện trò. Thế mà chỉ mới nửa năm Tâm trổ mã thấy rõ, má hồng mà không cần đánh phấn, mắt đen long lanh sánh lúc nào cũng như cười, đôi gò bồng đảo nẩy nở gấp đôi. Điều này chính Tâm đã nhận thấy vì phải tăng kích thước nịt vú lên hai số. Tâm cao vọt lên từ năm ngoái lúc nàng mười sáu nên dáng người thật gầy gò. Bây giờ nàng không cao nữa nhưng đỏ da thắm thịt làm cơ thể thật cân đối. Cặp mông nở lớn thêm, tóc mượt, đen nhánh. Cách ăn nói cũng không còn cộc lốc. Bắc thấy em gái mình hết là đứa con nít, trái lại như một thiếu nữ ngang hàng, từ thể xác đến tính tình. Anh không còn thể tự tiện lôi nó ra đét roi vào đít mỗi lần nó hỗn láo. Mà thực ra tính nết Tâm thay đổi hẳn, lúc nào cũng dịu dàng, khả ái, nên dù khó tính như Bắc cũng không thể tìm lỗi mà đánh nó được. Ngược lại, ngày trước, mỗi lần bé Tâm làm việc gì giỏi, đáng khen, anh thường kéo em vào lòng vuốt tóc. Nhưng bây giờ làm vậy không ổn vì Tâm là một thiếu nữ dậy thì cao đến cổ anh rồi. Thành thử trong tình anh em lại có tấm màn vô hình ngăn cách nhau ra. Tận trong đáy tâm hồn, đôi lúc Bắc cảm thấy bâng khuâng khi nhìn đứa em không còn bé bỏng của thời thơ ấu cũ.
Tình cảm Tâm đối với anh cũng thay đổi. Nàng không còn thấy anh đáng sợ. Nàng biết chắc anh không dám đánh đòn mình, dù có phạm lỗi nặng đến đâu chăng nữa. Nàng mơ hồ thấy uy quyền mình có lẽ vượt cả anh. Cách đây mấy ngày Bắc không chịu chở em bằng xe solex ra chợ để đãi nàng một chén chè táo soạn hột gà. Nàng xịu mặt xuống đã thấy Bắc cuống quýt xin lỗi rồi vội vàng chiều ý em ngay. Mấy năm trước làm gì có chuyện Bắc phải chiều em như vậy, cho dù bé có gào khóc đến đâu cũng thế. Tâm thấy sắc đẹp dậy thì của mình là một vũ khí lợi hại. Đối với bạn chí thân là Thúy trên Đà Lạt, nàng vẫn nghĩ mối tình đồng tính sẽ vững bền mãi mãi. Những đêm nằm ôm nhau, trần truồng, vuốt ve từng phân vuông trên da thịt nhau, Tâm nghĩ sướng khoái cùng cực chỉ đến thế. Nhưng qua hai tuần ở nhà cạnh Bắc, có những tình cảm lạ lùng nàng chưa nghĩ đến đang len lỏi vào tâm hồn. Tâm thấy vừa sợ hãi lại vừa thích thú như tâm trạng một kẻ ăn vụng.

Hai anh em đi học xa, khi về nhà bạn bè cũng phiêu bạt mỗi người mỗi ngả nên chỉ còn chơi với nhau. Cũng may hai đứa không xung khắc nên thời gian ở bên nhau thật êm ả. Chúng đã dậy thì và đã qua thời kỳ tìm hiểu cơ thể của chính chúng và của những đứa bạn cùng phái. Trí tò mò tính dục nay chuyển sang giai đoạn dị tính tức là tìm hiểu dục tính của phái đối lập. Con gái hiểu biết sớm hơn con trai. Tâm thường theo anh lang thang trong trại vườn rộng lớn quanh nhà. Một hôm Bắc trèo lên cây vú sữa, đứng dạng chân trên một cành thấp, bắp chân ngang tầm mắt Tâm đứng dưới đất. Tâm đang ngước mặt sục sạo trên vòm cây để tìm những trái vú sữa chín. Bắc cũng vậy nhưng còn chờ em hướng dẫn để tiếp tục leo lên cao. Nàng tìm ra một chùm lớn ngay phía sau đầu anh, đồng thời cũng thấy bộ đồ lòng lủng lẳng trong ống quần cụt rộng. Cái bìu dái có sức hút của cục nam châm làm Tâm không rời mắt. Những buổi trưa Bắc đi ngủ, anh thường nằm nghiêng chân co chân duỗi làm lòi cái bìu đỏ hồng, lưa thưa mấy sợi lông đen, da mỏng hằn lên hai hòn trứng dái hình bầu dục, hòn bên trái lớn hơn xệ xuống mặt giường. Mỗi lần Tâm về giường mình hình ảnh đó lại đập vào mắt nàng, dần dần trở thành nỗi ám ảnh, ngay khi đi ngủ, dù nhắm mắt, cái bìu dái vẫn hiện ra lồ lộ trong trí. Những lúc nằm nghiêng như vậy, Bắc còn vòng tay ra sau mông bóp nhẹ lấy nó. Tâm đứng bên này bức bình phong nhìn trộm thấy lồn ứa nước ra như lúc Thúy với nàng vuốt ve nhau, sướng khoái vô tả. Hình ảnh bộ sinh dục của anh chỉ được thấy nửa vời càng kích thích trí tò mò của người thiếu nữ dậy thì. Nàng muốn được thấy trọn vẹn cái vật lủng lẳng trong đũng quần Bắc.

Một hôm ba đứa con dì Sáu ở Lái Thiêu theo mẹ xuống chơi. Tụi chúng mới 11-12 tuổi, nhưng anh em Bắc cũng phải bày trò chơi cho chúng. Nhân tiện bà Hội đồng bên cạnh có ba đứa cháu cỡ tuổi đó, Tâm bèn tổ chức cho chúng chơi "đi chốn đi tìm". Thằng Ngọc con dì Sáu phải đóng vai đi tìm. Thế là cả bọn còn lại túa nhau đi trốn. Tâm rủ anh chạy vào nhà kho cạnh bếp. Hàng bà Năm mua sỉ được cất ở đây trước khi đưa lên Sài Gòn hoặc chở xuống Lục tỉnh. Hàng gồm nhiều giỏ hàng cần xé đựng thực phẩm khô và nhiều thùng lớn nhỏ chứa vải vóc, máy phát điện hay máy đuôi tôm.

Bắc kéo em trèo lên đống thùng các-tông mới khám phá ra một khoảng trống bên trong rất tiện ẩn nấp. Ba phía bên kia đều là những bó chiếu lớn dựng sát nhau. Bắc nhảy xuống trước rồi giơ tay đỡ nách em xuống theo. Khỏng trống khá chật vừa đủ cho hai anh em đứng sát đối diện nhau nhưng không xoay trở được, Tâm áp mặt vào ngực anh, vóng tay ôm lấy thắt lưng. Bắc cao hơn một cái đầu, cằm cọ vào tóc em, quàng tay ra sau vai em. Một hương thơm kì dị từ tóc Tâm tỏa ra. Anh nghĩ có lẽ cơ thể nàng cũng có mùi thơm như thế. Có phải hương trinh nữ chăng? Bàn tay anh xoa nhẹ lên lưng nàng chạm phải sợi dây nịt vú. Anh mân mê sợi dây nhỏ đó rồi nghịch ngợm luồn một ngón tay xuống dưới sợi dây, chạm vào da thịt em qua lớp vải áo mỏng. Đôi tay tiếp tục xoa nhẹ dọc hai bên sống lưng. Cơ thể Tâm thật mềm mại, từ cái gáy mịn màng đến cái eo nhỏ nhắn. Vú Tâm nhỏ, em đè lên phần bụng trên của anh làm tim Bắc đập rộn rã.
Tâm ngửi thấy mùi chua chua như men rượu từ người anh bốc ra, nàng cảm thấy lôi cuốn lạ lùng. Vì thấp hơn nên nàng ôm lấy phần thắt lưng anh dễ dàng. Thằng Ngọc vừa đếm xong số 100 bắt đầu chạy đi kiếm những người đi trốn. Nàng tưởng chừng nó sắp tìm thấy mình nên ôm chặt và đứng sát thêm vào người Bắc. Nàng cảm thấy một vật cồm cộm, mềm mềm giống như quả chuối sứ đè lên bụng dưới nàng. Hình ảnh cái bìu dái hồng lại trở về tâm trí, kích thích trí tò mò. Chắc chắn cái khúc mềm mềm, cưng cứng này không phải bìu dái rồi. Bắc lấy ngón tay vẽ những đường ngoằn ngoèo lên lưng em khiến nàng nhột, nhúc nhích lưng làm bụng nàng sàng qua sàng lại, cọ sát thêm vào cặc anh. Nàng nghe rõ tim anh đập thình thịch, đồng thời quả chuối sứ cồm cộm đó đè mạnh thêm vào bụng nàng. Bắc đứng đờ ra vì xúc động, dựa tay lên vai em như thể bị tê liệt bất ngờ. Tâm không còn lý do bị nhột để nhúc nhích nữa. Nhưng chính nhờ đứng bất động mà nàng ý thức được rõ rệt hơn độ bành trường của "khúc dồi" trong quần Bắc. Mức độ cương của nó theo một nhịp điệu rất đều đặn : nó căng lên rồi nghỉ, rồi căng tiếp hòa hợp với hơi thở và nhịp tim đập, lên xuống đều đặn như sóng nước. Nhưng sau mỗi nhịp căng lên như vậy, "khúc dồi" lại dài thêm ra một chút. Khi mức cương trở thành thường trực, không còn giai đoạn nghỉ nữa thì độ dài của "khúc dồi" cũng ngưng lại. Tính ra từ lúc cương rồi nghỉ đến giai đoạn cương thường trực, khúc xúc xích khởi đầu chạm vào bụng khoảng dưới rốn Tâm nay đã dài xuống đến ngang mu lồn.
Tiếng ồn ào của tụi trẻ lại nổi lên báo hiệu một màn "đi trốn, đi tìm" mới với tiếng "oẳn tù tì" và cãi nhau chí chóe vì đứa nọ đổ lỗi cho đứa kia ăn gian.
Tâm hỏi anh : Mình có ra chơi tiếp với tụi nó không anh?
-Để tụi nó chơi với nhau hợp hơn. Mà có đứa nào để ý đến tụi mình đâu? Ra làm gì?
Tâm họa theo : Em cũng thích đứng đây hơn.
Bắc nghịch ngợm hỏi : Sao vậy?
Tâm ngúng nguẩy : Không biết đâu? Hỏi gì mà kỳ vậy? Nàng lại sàng bụng làm cặc Bắc dài thêm xuống một phân nữa. Anh thấy đau ở mặt lưng buồi vi không ngỏng lên được. Dãi ở đầu rùa rỉ ra chảy xuống bìu dái, một phần thấm ra ngoài chiếc quần cụt.
Bắc mạo hiểm duỗi dài tay xuống xoa nhẹ lên đôi mông rắn chắc của đứa em gái. Tâm rất thích thú nhưng cảm thấy nhột nhạt vì chưa hề có đứa con trai nào dám làm như thế với nàng. Bản tính e thẹn tự nhiên của một thiếu nữ làm nàng lúc lắc đôi mông mạnh hơn. Da bụng càng chà sát lên cặc Bắc. Anh cảm thấy nó dài thêm, quy đầu không còn chạm vào mu lồn, nhưng lưng cặc vẫn bị đè xuống không ngỏng lên được. Cái đau đớn khó chịu vẫn dai dẳng. Tâm còn ngây thơ trong trắng nên không hiểu nỗi khổ tâm của anh. Bắc muốn phát điên vì không sao xoay trở ở một chỗ chật chội như thế này để giải tỏa con cặc.
Rất may tiếng chị Út, người giúp việc, gọi anh em bắc về ăn trưa giúp anh thoát khỏi tình trạng nan giải. Anh thở phào nhẹ nhõm : Thôi, ra ăn cơm chứ? Để anh đỡ em lên nhé?
-Vâng, em đứng lâu cũng mỏi lắm rồi.

Tụi trẻ con dì Sáu hy vọng được ở chơi vài ngày, không dè ngay chiều hôm đó bị lôi về vì dì phải trở ngoại xuống bệnh viện Chợ Rẫy giải phẫu sạn ở thận gấp. Bà Năm cũng đi Lái Thiêu ngay để tháp tùng em và má.

Bắc và Tâm ăn cơm chiều sớm hơn mọi ngày vì trời chuyển mưa mà chị Út lại xin phép về Hố-nai thăm nhà. Hai anh em đều có tâm sự ngổn ngang. Họ đều biết mình muốn gì, thèm gì, nhưng lại cố gắng chối bỏ những ước mơ đó vì mặc cảm tội lỗi. Tâm lên giường nằm, tờ Phụ nữ Diễn đàn mở trước mắt mà đọc mãi một trang không xong. Mưa bắt đầu đổ xuống như trút rồi đèn trong phòng cũng như ngoài đường đều bị tắt ngấm. Thật đúng dịp để đi ngủ nhưng nào nàng có nhắm mắt được. thỉnh thoảng một ánh chớp lóe lên, tiếp theo là tiếng ì ầm của sấm sét. Tâm cứ luẩn quẩn với cảm giác thích thú khi đứng sát trước mặt anh trong lúc đi trốn trong nhà kho hồi sáng. Nàng xoa tay lên bụng như muốn tìm lại dư ảnh của cái vật cồm cộm trong quần anh. Lúc đó nàng đã cảm thấy rõ rệt "khúc dồi nóng" áp trước bụng mình lớn và cứng lên. Nàng rất lấy làm lạ về hiện tượng này.

Bắc nằm giường bên kia tấm bình phong cũng trằn trọc nghĩ đến lúc đi trốn với em, được áp cặc vào sát bụng nó. Bây giờ cảm giác đê mê lại trở về tâm trí khiến con cặc cứng lên, anh phải vạch nó ra khỏi một bên ống quần cho dựng đứng lên ngất nghểu. Nghĩ đến lúc Tâm trèo ra khỏi đống thùng và chiếu. Chỗ đứng chật chội, nàng không thề quay lưng lại Bắc để leo lên, nên đành cứ đứng đối mặt với anh để dơ tay lên bíu lấy đóng thùng ngay sau lưng anh. Đôi vú đè mạnh lên ngực rồi quét lên mặt anh, tiếp theo là cái bụng phẳng lỳ rồi cái mu lồn quét lên miệng mũi trong lúc anh ôm đùi nàng đẩy lên. Bắc tiếc rẻ sao không day miệng mũi lên mu lồn xem có thấy được cái lạo xạo của lông lồn không? Không biết nó nhiều hay ít nhưng chắc chắn nó phải có lông rồi.

Tâm chỉ mong có dịp tìm hiểu thêm bộ phận kín của đàn ông mà thực tế nhất là được biết con cặc của anh mình. Bà Năm vừa đi Sài Gòn, mà cho dù có nhà bà cũng chẳng bao giờ đặt chân vào đây. Nhưng sự vắng mặt của má cũng làm nàng thấy tự do hơn nhiều. Chị Út cũng về Hố nai từ lúc chưa mưa hồi chiều. Căn nhà rộng bây giờ chỉ còn hai anh em Bắc. Một tiếng sét nổ rất gần làm Tâm la lên : Anh Bắc ơi! Em sợ quá!
Bắc trấn an : Tiếng sấm đấy mà! Ngủ đi.

Tiếng nói của anh bị tràng sấm tiếp theo át mất. Tâm rú lên. Anh phóng sang giường em hổn hển nói : Thôi đừng sợ nữa! Anh đây. Bắc chui vào trong mùng. Một ánh chớp lóe lên. Tâm chồm dậy ôm lấy cổ anh. Bắc ngồi chưa vững, ngã xuống nhưng còn kịp ôm vòng lấy lưng em và dùng khuỷu tay chống lên chiếu để khỏi đè nặng lên người nàng. Môi hai anh em chạm nhẹ lên nhau. Như hai luộng điện âm dương, Bắc không tự chủ được nữa, gắn môi mình lên môi nàng, không có kinh nghiệm hôn hít nên động tác gắn môi nhau cũng dừng ở đó. Trái lại Tâm đã từng hôn môi, nút lưỡi Thúy hồi ở Đà Lạt bèn ôm ghì lấy đầu anh, nhẹ nhàng lách lưỡi vào miệng Bắc quấn lấy lưỡi anh. Bắc bắt chước rất mau, cũng xoắn lấy lưỡi em. Một cảm giác đê mê bao trùm hai người. Toàn thân anh bủn rủn, nằm nghiêng xuống gối đầu lên chiếc gối dài chung với em. Nụ hôn trai gái đầu tiên còn vụng về ngắn ngủi, nhưng khiến tâm hồn họ gần gũi nhau như chưa bao giờ gần gũi đến thế. Một bên má Tâm áp vào lòng bàn tay anh đặt lên gối, bàn tay kia xoa nhẹ lên má trái nàng.

Bắc thủ thỉ với em :
-Đây là lần đầu tiên anh được hôn con gái là em đó!
Tâm đáp :
-Em cũng vậy! Hôn nhau mà em thấy như say rượu.
Bắc đề nghị :
-Chúng mình hôn nhau lại đi?
Anh nhích đầu trên gối lại sát đứa em gái để hôn.
Tâm ngập ngừng :
-Anh nè!
-Cái chi em!
-Thôi, không nói nữa. Mắc cỡ lắm!
Bắc nhấc đầu lên dúi mặt vào tóc nàng trên bờ vai, gác đùi lên hông em thì thầm :
-Nói đi! Em muốn gì?
-Lúc ôm nhau khi đi trốn hồi sáng đó... Thôi, không nói nữa.
-Tâm nè! Anh chưa bao giờ đi chơi điếm nên không biết cơ thể con gái ra sao. Mà anh chắc em cũng chưa thấy cơ thể con trai bao giờ? Đúng không?
Tâm hăm hở trả lời :
-Đúng quá ấy chứ! Như hồi sáng ôm nhau, em thấy anh cái gì cồm cộm trong quần đè lên bụng em đó? Mà cả bây giờ nữa, có cái đầu gì tròn tròn, cưng cứng cọ lên bụng em thế?
Bắc ghé sát tai em thì thào :
-Cặc anh đó!
Tâm không thấy bị xúc phạm với câu tục tĩu này mà lại nấy làm thích thú vì cũng bắt đầu thầy nứng. Kín đáo nhích lại gần anh thêm, nàng thấy sự đụng chạm nhịp nhàng giống như hồi sáng, nghĩa là mức cọ lên bụng cứ mạnh rồi lại yếu liên tục. Điểm khác buệt là hồi sáng vì đứng thật sát nhau trong một khoảng trống chật hẹp thì vật cộm cứ dài dần xuống mu lồn, còn lần này vật cộm đó lại tròn như cái mũ nấm.
Nàng hỏi tiếp :
-Em tưởng "nó" nhỏ như trái ớt thôi chứ? Làm sao mà bự thế được? Hàng ngày anh vẫn mặc quần xà lỏn em đâu có thấy nó bự như vậy?
Như thế là Tâm đã thú thực vẫn quan sát con buồi anh thường xuyên. Anh nhẹ nhàng rút tay từ dưới má Tâm lại, lùi đít kéo con cặc cho lòi ra ngoài ống quần rồi trở về vị trí cũ, đầu rùa lại đè lên bụng em, nhưng bây giờ chỉ còn ngăn cách bằng lớp vải quần của nàng. Bàn tay trái tuy bị đè lại từ từ dịch chuyển lên xoa vú. Tay phải anh luồn dưới vạt áo bà ba chà lên lưng Tâm rồi cũng dồn về mặt trước bóp vú trái. Cặp vú thật chắc, nằm nghiêng mà không chảy, chiếm đầy lòng bàn tay anh. Đầu vú nhỏ xíu, tròn như một hạt đậu xanh, cứng hơn bầu vú.
Bắc ngạc nhiên nói :
-Nhìn em mặc áo cứ tưởng ngực em nhỏ, không dè sờ vào mới thấy vú em bự quá!
Con cặc ngỏng lên, cứng và dài thêm. Đầu rùa thúc vào bụng Tâm mạnh hơn dù anh nằm nguyên chỗ, chân phải vẫn gác lên hông nàng. Cơn nứng dâng lên cuồn cuộn trong lòng người thiếu nữ. Nàng nắm ngay lấy phần cồm cộm đang đè trên bụng. Nàng rú lên :
-Sao cặc anh bự thế này? Lại còn nóng bỏng nữa! Nó bự ngang cổ tay em nè!
Thấy đối phương đã tiến chiếm được 90% mục tiêu chỉ còn thiếu cái bìu dái, Bắc thọc tay vào trong quần địch thủ, nhưng dây thung quá chặt khiến hoạt động thám báo bị giảm sút! Bắc hấp tấp nói :
-Cho anh tụt quần em ra nhé!

Tâm mắc cỡ không nói gì, nhưng nằm ngửa lại nâng đít lên cho anh tụt quần dài và xì-líp xuống rút hẳn một bên ống chân ra. Bắc cũng vội vàng cởi chiếc quần xà lỏn của mình. Bây giờ cặp trai gái nằm ngược đầu đuôi cho đỡ vướng tay nhau để sờ lồn và vuốt cặc. Đối với họ, những khám phá đêm hôm đó lớn lao, hứng khởi tột cùng. Bao lâu mơ ước được thấy cái bí mật muôn thủơ, nay bỗng chốc biến thành sự thực. Nhưng sợ thỏa mãn không trọn vẹn vì thiếu ánh đèn, thị giác trở lên vô dụng. Chỉ còn lại đôi tay và cái miệng là phương tiện thám hiểm duy nhất. Bằng cách này, Tâm có lợi thế hơn vì không nhìn thấy gì, nàng vẫn có thể biết khá chính xác hình dáng con cặc, cứng và nóng hổi. Tuy nhiên vì là lần đầu, dù con cặc gần giống một trái chuối hay trái dưa leo, vẫn không phải là con buồi dính liền với cơ thể, nên nàng lúng túng không biết cầm nắm sao cho gọn. Nàng cuống quýt, háo hức mò mẫm, hết nắm cặc theo chiều dài của nó lại quay ra nắm đầu buồi. Nếu nắm đầu rùa bằng lòng bàn tay thì các ngón tay thành ra thừa thãi, mà nếu túm bằng đầu ngón tay thì diện tích xúc giác quá nhỏ này không cung cấp đầy đủ cái cảm giác trọn vẹn của lòng bàn tay. Thành ra nàng cứ loay hoay như đứa trẻ có món đồ chơi mới lạ. Rồi nàng áp cặc lên má, cọ lên cọ xuống, cọ qua cọ lại thân cặc. Nàng hít hít đầu rùa, bị dính nước nhờn bèn quệt mũi lên đùi Bắc cho khô. Khi nắm bìu dái, nàng cũng lúng túng. Có lúc nàng ngậm thử một hòn trứng dái vào miệng. Ngay từ phút đầu tiên nắm cặc, Tâm đã thấy sướng vô tả, nước lồn ứa ra dầm dề

Không có nhận xét nào:

Your Ad Here
Ngọc Mi blog là một blog dành cho người lớn được cập nhật hàng ngày.Đó là những câu truyện, những hình ảnh nóng bỏng gợi cảm nhất giúp cho các bạn có thể giải trí sau những giây phút làm việc căng thẳng nơi công sở.

Chúc mọi người vui vẻ tại Ngọc Mi blog ;)
Số người đăng ký nhận bài của Ngọc Mi Blog hàng ngày :







Đăng ký Feed

Enter your email address:

Delivered by FeedBurner

Subscribe in a reader

Add to Google Reader or Homepage

Subscribe in NewsGator Online

Subscribe in Rojo

Add Ng?c Mi Blog to Newsburst from CNET News.com

Add to My AOL

Subscribe in FeedLounge

Add to netvibes

Subscribe in Bloglines

Add to The Free Dictionary

Add to Plusmo

Subscribe in NewsAlloy

Add to Excite MIX

Add to netomat Hub

Add to flurry

Add to Webwag

Add to Attensa

Add Ng?c Mi Blog to ODEO

Subscribe in podnova

Add to Pageflakes

I heart FeedBurner

Enhanced by

Get Free Shots from Snap.com
Powered By Blogger

Job-a-matic

Nhãn

Lưu trữ Blog